Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

Linh Chi Nhật Bản phát triển từ đâu?

Linh Chi (Ganoderma lucidum) đã được công nhận là một loại nấm thuốc cho hơn 2000 năm, và các hiệu ứng mạnh mẽ của nó đã được ghi trong bản Nôm (Wasser 2005). Sự gia tăng của hình ảnh linh chi trong nghệ thuật bắt đầu vào năm 1400 sau công nguyên, và chúng có liên quan với Đạo giáo. Tuy nhiên, hình ảnh linh chi mở rộng ra ngoài tôn giáo và xuất hiện trong tranh vẽ, điêu khắc, đồ nội thất, và thậm chí cả phụ kiện phụ nữ. 
[IMG]
Linh chi trong tranh cổ Phúc Lộc Thọ

Cuốn sách đầu tiên hoàn toàn dành cho việc mô tả của các loại thảo mộc và giá trị chữa bệnh là Thần Nông Bản Thảo Kinh, được viết trong triều đại của Đông Hán Trung Quốc (vào năm 220 trước Công Nguyên)". Trong đó, thực vật, động vật, khoáng chất được mô tả chi tiết và được viết thành sách vào thế kỷ thứ hai dưới các bút danh của Shen-nong ("thánh nông dân ", Zhu, 1998).


[IMG]
Thần Nông Bản Thảo Kinh


Cuốn sách này đã liên tục được cập nhật và mở rộng, mô tả các tác động có lợi của một số nấm dược liệu được sử dụng bào chế thuốc trong đó có nấm linh chi (Zhu, 1998; Upton 2000; Sanodiya et al 2009).Theo Dược điển Trung Quốc (2000), linh chi có tác dụng ổn định thần kinh, làm giảm ho và hen suyễn, và nó được khuyến khích sử dụng điều trị các chứng chóng mặt, mất ngủ, đánh trống ngực và khó thở.


[IMG]
Xích linh chi Nhật


Linh chi Nhật Bản rất hiếm được tìm thấy nới hoang dã. Trong những năm trước khi linh chi Nhật Bản chưa được trồng, chỉ có giới quý tộc có thể đủ khả năng sử dụng để bồi dưỡng sức khỏe. Người ta tin rằng loại nấm linh thiêng đã lớn lên trong ngôi nhà của các vị thần ngoài khơi bờ biển của Nhật Bản. Tuy nhiên, danh tiếng của nó như là thuốc chữa bách. Tuy nhiên, các loài nấm linh chi Nhật Bản cũng được sử dụng phổ biến trong y học cổ truyền Châu Á và ngày càng tăng trên toàn thế giới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét